Sếp tôi lúc say nhìn thật đáng yêu. Tôi yêu bạn rất nhiều… và tôi sẽ nhớ bạn nhiều hơn nữa. Bố tôi gạt đi vẻ ngoài điềm đạm và ôm chặt cháu gái (tôi nói đúng hơn là con gái, vì ông đã nuôi nấng cô ấy từ khi cô ấy còn là một đứa trẻ sơ sinh) nói với cô ấy trong khi nước mắt lăn dài trên má cô ấy… – Chúng tôi sẽ nhớ bạn cũng vậy..đừng quên chúng tôi và thỉnh thoảng gọi cho chúng tôi…và nếu có thể, hãy cố gắng đến thăm chúng tôi…ok? – Ok bố… con hứa. Rồi mẹ lại gần lấy trong quần áo ra một gói nhỏ vừa đưa cho mẹ vừa nói… – Cái này cho bố… để bố luôn nhớ đến con và như vậy. rằng em luôn ghi nhớ lời hứa mà chúng ta đã hứa… – và hạ giọng, anh nói… Anh yêu em rất nhiều, và anh sẽ luôn đợi em. Trở lại trên đôi chân của mình, Anh ấy đưa môi lại gần hơn và trao cho tôi một nụ hôn đẫm nước mắt gần nhất có thể với miệng tôi…